Chuyện nồi cơm Thạch Sanh ở Sài Gòn

Chuyện nồi cơm Thạch Sanh ở Sài Gòn → Một lon gạo, một nồi cơm, tất cả là sự sẽ chia của những người Sài Gòn bình dân. Câu chuyện thật như cổ tích ngay giữa lòng Sài Gòn.

Chuyện nồi cơm Thạch Sanh ở Sài Gòn

Ngày đầu ở Sài Gòn, nó ngủ trên cái phản cứng trong góc tiệm. Lạ chỗ, nhớ nhà, nhớ tiếng con ễnh ương ngoài ruộng ộp ộp mỗi đêm, giờ thay bằng tiếng “bạch bạch” của mấy chiếc xích lô máy chở hàng ban khuya.

Ở tiệm, nó được gọi là thằng Năm – thằng em út, sai gì làm đó. Được cái giọng miền Tây ngọt như mía lùi, nó nói dạ một tiếng là mấy ông thợ cưng liền:

— Năm, lấy cho tao cây búa!

— Dạ!

— Năm, chạy đầu chợ mua cho Hai mớ rau thơm!

— Dạ!

Mỗi trưa, dì Hai dưới bếp nấu cơm cho cả thợ trong tiệm ăn. Cơm canh đạm bạc nhưng đủ ấm lòng. Lạ là bữa nào ăn xong cũng dư tầm nửa chén cơm trong nồi. Dì Hai ngẫm nghĩ:

— Ủa, cái đám thợ này nó ăn yếu dữ vậy ta?

Thế là hôm sau, dì bớt gạo lại một chút. Dăm bữa sau, cả đám kêu:

— Ê Năm, mày nói dì Hai tăng cơm lên giùm tụi tao cái! Kiểu này đói bụng sao khiêng nổi mấy cái máy nặng?

Thằng Năm thật thà chạy xuống nói với dì Hai. Một lát sau, từ dưới bếp vọng lên tiếng bà:

— Tao cho tụi bây bỏ cái tật ăn nhường qua, nhường lại. Lúc nào cũng dư chút xíu đáy nồi, làm tao tưởng tụi bây ăn không hết!

Nghe xong, cả đám thợ cười bò, hiểu ra nguyên do. Tấm lòng của xóm thợ Sài Gòn là vậy — ai cũng muốn phần người khác no bụng trước mình.

Sài Gòn chân chất bình dân

Nơi người xa lạ kết thân xóm giềng

Cô Hai, Dì Tám nhiều miền

Giao thoa văn hoá, nối liền non sông.

#xomsaigon #kdcso #billpos


Có thể bạn thích:


Gợi nhớ ký ức

  • Chủ đề: Nồi cơm Thạch Sanh – nghĩa bóng về sự chia sẻ thời bao cấp
  • Thời kỳ: Khoảng 1975–1989
  • Vị trí: Sài Gòn, đặc biệt trong các xóm lao động
  • Giá trị: Văn hóa nhường cơm sẻ áo, tinh thần cộng đồng

Bạn còn nhớ nồi cơm “Thạch Sanh” nào trong xóm bạn không?

Hãy chia sẻ ở phần bình luận hoặc gửi về info@xomsaigon để góp vào kho ký ức Xóm Sài Gòn.

Thien Tiger